Bên ly cà phê....

 


1.

Tôi là một con nghiện cà phê.

Hồi bé xem ti vi, tôi thấy những cô gái xinh đẹp, giàu có uống cà phê trên phim rất ngầu. Và những đoạn quảng cáo với hình ảnh những người năng động, hiện đại, thành công cầm ly cà phê trên tay, tuy chỉ ngắn vài chục giây nhưng vẫn đủ làm cái đầu nhỏ bé của tôi nghiêng sang một bên ngưỡng mộ. Thế là tôi đã nghĩ rằng, cà phê không đơn giản là một thứ đồ uống, nó có vẻ là một cái gì đó tượng trưng cho sự thời thượng và một đẳng cấp thưởng thức khác biệt.

Ly cà phê đầu tiên tôi uống, chính xác là nếm, một ly cà phê phin đắng nghét. Ông tôi pha cà phê mời khách. Lúc khách về hết, tôi mới dám lon ton ra nếm thử chút chút. Trẻ con thích ngọt, ly cà phê lúc ấy với tôi chỉ là một tổ hợp dung dịch đen sì, đắng chát, lại còn hơi hăng hăng.

"Cái thứ này, có cái gì mà người ta lại thích mày nhỉ?"

Nhưng cái hình ảnh một người hiện đại, năng động, bận rộn và thành công mà ly cà phê (chính xác là cái quảng cáo cà phê) gieo vào đầu tôi thì vẫn còn mãi. 

2.

Ba mẹ tôi đều uống cà phê. Nhưng không ai nghiện cà phê cả. Hai người đều uống cà phê theo những cách khác nhau và uống cà phê vì những điều khác nhau.

Ba tôi uống cà phê để thư giãn, để thưởng thức. Ba tôi ít khi uống cà phê ở nhà, ba hay uống cà phê lúc gặp bạn bè bên ngoài. Ba thích ngồi ở những quán cà phê bình dân, giản dị để lúc uống có thể ngắm nhìn dòng người qua lại. Dù đôi lúc có hơi bụi bặm chút, mùa hè hơi nóng nực chút, nhưng đó là điều ba tôi thấy thích. Ba tôi lãng mạn.

Mẹ tôi gần đây mới bắt đầu uống cà phê nhiều. Mẹ tôi uống cà phê vì cà phê giúp mẹ tỉnh táo để làm việc. Mẹ tôi yêu sự bận rộn. Vì không yêu cà phê, nên rất ít khi mẹ gọi cà phê khi uống nước ngoài quán. Mẹ sẽ gọi cái gì đó rất "nữ", "nhẹ nhàng" như nước ép hoa quả, kem, sinh tố. Mẹ tôi lý trí.

Ba và mẹ đều uống cà phê phin, nhưng uống theo những cách khác nhau và uống vì những điều khác nhau. Tôi biết điều đó từ khi còn là một đứa trẻ.

Theo thời gian, tôi học được rằng, mỗi người đều có quyền lựa chọn và những quyết định ấy cần được tôn trọng, dù đôi khi điều đó thật không dễ dàng gì. Có những thứ chúng ta phải học cách chấp nhận. Có những thứ dẫu trăm ngàn cố gắng, chúng ta cũng không thể thay đổi, cố chấp tiếp tục, có chăng chỉ kéo dài hơn trạng thái vùng vẫy trong một cái hố tối tăm...

3. 

Ra quán cà phê, tôi sẽ cầm theo một bình cà phê lọc sẵn, một bình nước lọc, gọi một đồ uống màu mè để chụp cái hình. Xong tôi chày cối ngồi quán nhà người ta một chiều hoặc xuyên tối luôn.

Có đợt tôi cũng sùng bái hạt Arabica lắm. Vì nó thơm, kén đất, đắt. Cảm giác uống sang chảnh và tinh tế lắm à nha. Nhưng uống hoài thấy nó không hợp với mình. Hạt Robusta có vẻ nam tính hơn, đậm hơn. Màu cà phê lên cũng đẹp hơn, Việt Nam hơn nữa. 

____________________________

Ba tôi là nhà cung cấp cà phê cho tôi. Vì tôi là một đứa nghiện cà phê cai theo một chu kỳ không đều đặn, nên ba mua cho tôi rất nhiều cà phê. Thế nhưng thi thoảng lười, tôi vẫn sẽ mua cà phê hòa tan (mỗi lần hòa từ 2-4 gói cho 500ml tu bình chùn chụt chùn chụt).

Tết năm nay ở nhà nhiều, 3 ngày thay thùng rác phòng ngủ 1 lần, toàn vỏ gói cà phê hòa tan.

_____________________________

Dùng phin pha cà phê rất bất tiện. Dùng bình giữ nhiệt có màng lọc sẽ nhanh và uống ngon hơn. Có thể shaking như bartender luôn, màu mè giải trí ghê luôn á!!!!

_____________________________

Khi bạn nghiện một cái gì đó...

Mấy người nghiện thuốc lá, khi hơi thuốc đầu tiên lan tỏa trong các loại khoang ở nửa dưới đầu của họ, họ sẽ nhắm mắt lại hưởng thụ một cách rất hệ thần kinh thực vật. Lúc t uống ly cà phê t thích cũng vậy, sẽ nhắm mắt lại, thở ra nhẹ nhõm và lồng ngực xẹp xuống lâu hơn bình thường một chút. Cảm giác lúc đó, thế giới đẹp hơn và mình thật nhiều tình yêu để lan tỏa. 

Cảm ơn cà phê ahuhu😭.

4. 

Người ta giải tỏa bằng cồn, còn tôi giải tỏa bằng cà phê. Lúc stress thì uống cà phê. Hôm nào buồn thì xem phim uống cà phê. Căng thẳng thần kinh cũng đi uống cà phê. 

Mỗi lần vào quán thì thật sự tấm lòng rất muốn gọi cà phê, nhưng sau đó tôi lại gọi trà sữa. Vì ngày nào cũng uống 2 lần cà phê mỗi lần rất đặc rồi. Không thể uống thêm nữa.

Cai cà phê rất khổ sở. Cai xong một thời gian tôi lại tự nhủ "Thôi lần này uống 1 cốc chắc ổn" xong không kìm được lại tái nghiện. Có đợt uống nhiều cà phê quá không ngủ được. Uống thêm nhiều nước cho tăng thể tích tuần hoàn, hi vọng đẩy nhanh tốc độ lọc của thận. Chắc cũng có nhanh hơn, nhưng nó lại càng làm mình tỉnh ngủ vì bàng quang bị kích thích. Thử uống bia xem có dễ ngủ hơn không, thì thấy cái đầu bùng binh bùng binh, một cách bùng binh bùng binh.

Lần duy nhất say cà phê, là sau khi cai một thời gian dài, uống 1 ly espresso (và thêm 1 ly espresso nữa).

Nhận xét

Bài đăng phổ biến